Kỷ yếu - tập san

Nghệ danh

Administrator
Mỗi người trong chúng ta có một kiểu định nghĩa cuộc sống khác nhau. Kẻ thì tuyên bố "sống là chiến đấu", kẻ thì bảo "sống là ăn", cô thì nghĩ "sống là yêu". Riêng Tèo, nó khẳng định từ rất lâu "sống là mơ".
 

Mà ngày hôm nay, rất đông các chàng trai trẻ mơ thành ca sĩ. Những ưu điểm của việc trở thành ca sĩ chắc chắn còn nhiều hơn lá mùa thu. Nào là thu nhập cao, nào là được lên ti vi, lên báo, nào là được các cô trẻ đẹp gửi thư.

Tôi mắng Tèo:

- Cậu thật vớ vẩn. Muốn mơ gì cũng phải có cơ sở chứ. Giọng hát của cậu đâu có khác con gà, lý do gì làm ca sĩ được?

Tèo nhìn tôi đầy thương hại:

- Đúng là một suy nghĩ quê mùa. Làm ca sĩ hôm nay, giọng hát được xét đến sau cùng, biết chưa? Đầu tiên cần xinh trai.

Tôi gào:

- Phải, nhưng cậu đâu có xinh trai?

Tèo cười ngất:

- Song tớ lại là chàng trai xinh gái. Thế là nhất. Sau đó, phải có vũ đạo, cái này không khó lắm, vì tớ sẽ thuê thầy đến dạy, với lại mình cũng múa vừa vừa thôi, tốp minh họa múa là chính. Nhưng điều quan trọng nhất là phải có nghệ danh, nhớ đấy!

Tôi ngơ ngác:

- Nghệ danh là gì?

Tèo cáu:

- Là tên ca sĩ của mình. Tên để dán trên băng-rôn và áp-phích. Nếu cứ thật thà "Nguyễn Văn Tèo" thì ma nó coi. Phải là một cái tên gây chấn động, có tính cảm xúc, tính gợi mở, tính đẹp, tính tò mò.

Tôi reo:

- Tính Tây nữa.

Tèo cau mày:

- Tây là sao?

Tôi giảng giải:

- Chẳng hạn Phi-líp Tèo, Ro-be Tèo hoặc Đa-vít Tèo.

Nó lắc đầu:

- Tên Tây cũng hay, nhưng chỉ hợp trong kinh doanh. Đối với ca sĩ, tên phải có tính Hồng Kông.

Tôi giật mình:

- Tính Hồng Kông?

Tèo gật:

- Ừ. Kiểu như Ưng Đai Tèo, Quan Quách Tèo, Phi Thoòng Tèo, Lâm Phí Tèo, Ngọc Cát Tèo hoặc Nhật Phương Tèo.

Tôi khâm phục:

- Hay. Nghe đã thấy vừa sang, vừa bí hiểm lại vừa dịu dàng. Thế cậu đã nghĩ ra tên nào chưa?

Tèo nhăn nhó:

- Chưa! Không dễ tý nào. Những tên "ngon" chúng nó xơi hết rồi, còn lại toàn xương xẩu. Tớ đang vắt óc tìm đây.

Nói là làm, Tèo ra hiệu sách cũ mua về hàng đống tạp chí Hồng Kông. Tèo không bỏ qua một phim Hồng Kông nào, và Tèo đóng cửa trong phòng tìm hiểu, nghiên cứu, lắp ghép đến phờ phạc. Nó gầy hẳn đi, mắt trũng sâu, râu lởm chởm.

Tôi kinh quá:

- Tớ không ngờ việc tìm nghệ danh lại khổ như thế.

Tèo gật gù:

- Chứ sao. Nghệ danh là thương hiệu. Thương hiệu không hấp dẫn thì chết đầu tiên.
Nó lại lao vào xem, đọc, bôi, xóa, quần quật như nhà bác học lao động trong phòng thí nghiệm. Nó giải thích:

- Có nhiều cách để chọn. Hoặc là theo lịch sử, kiểu như Gia Cát Tèo, Lưu Bị Tèo, Lã Bố Tèo. Hoặc là theo văn học, ví dụ như Tống Giang Tèo, Võ Tòng Tèo, Lỗ Trí Thâm Tèo. Hoặc mình dựa vào truyền thuyết, nếu thế lấy Na Tra Tèo, Nam Tào Bắc Đẩu Tèo hoặc Thái Thượng Lão Quân Tèo. Phương án khá hay là dựa vào tuồng tích, kiểu như Lương Sơn Bá Tèo, Bạch Cốt Tinh Tèo, Chúc Anh Đài Tèo.

Tôi hốt hoảng:

- Kìa, Chúc Anh Đài là tên con gái.

Tèo bực mình:

- Trai gái được tuốt, miễn hay thì thôi. Còn một cách nữa là đặt theo tên các nghệ sĩ nổi danh, kiểu như Lương Triều Vĩ Tèo, Lưu Đức Hòa Tèo hoặc Quách Phú Thành Tèo. Nói chung, cách nào cũng có cái hay cái dở.

Tèo lại lao vào tính toán, bôi xóa, pha chế suốt cả tuần. Rồi nó bảo tôi:

- Tớ quyết định rồi cậu ạ. Tớ sẽ lấy một cái tên tổng hợp. Đó là: Lâm Đại Ngọc Trư Bát Giới Vi Tiểu Bảo Kim Thành Vũ Ngưu Ma Vương Tèo!

Lê Hoàng - Thanh Niên

Theo giaovien.net

    GV đăng nhập xem TKB

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    HS đăng nhập xem điểm

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    Dạy và học Online

    Tuyển dụng nhân sự

    Bản đồ vị trí

    Bản đồ vị trí

    Thống kê truy cập

    • Đang truy cập: 15
    • Hôm nay: 2,872
    • Hôm qua: 3,864
    • Tuần này: 23,113
    • Tuần trước: 26,141
    • Tháng này: 106,445
    • Tháng trước: 349,187
    • Tổng cộng: 3,456,523

    Liên kết website

    Top