Mụ quán hồi ban đầu có hỏi tên nó rồi, nó nói tên là Ba Rưỡi. Mụ quán nóng ruột chéo véo chạy ra ngoắc kêu: “Ô, chú Ba Rưỡi...”, nó cắm cúi đi mà nói lại rằng: “Chín rưỡi chưa được nữa là ba rưỡi!”. Theo van mãi nó cứ nói như vậy. Hai bên hàng xóm người ta tưởng nó là người ôm ngỗng đi bán, còn mụ quán là người đi theo trả mà mua, ai dè nó là người đổ sầy thế ấy. TTC |