Kỷ yếu - tập san

Mưa Nguyễn Khuyến…

Mưa Nguyễn Khuyến…

Administrator
Mưa ở trường Nguyễn Khuyến vui, vui, vui lắm với những hạt nước nặng trĩu đổ xuống từng hồi, đều đều, cứ thế, cứ thế…

Có lẽ rằng mưa ở đâu cũng giống nhau cả nhưng đối với tôi khi ngồi trong trường nhìn ra những hạt mưa, nó thật tuyệt vời, khác xa những nơi khác!... Mưa tạt vào những lá bàng chỉ còn vương vấn một vài chiếc vì mùa thu qua đã thay lá vội vàng. Mưa tạt vào nhà ăn, tạt qua cửa sổ trường, rồi mưa ghé lên hàng mi khi tôi đẩy nhẹ cánh cửa sổ mỗi buổi sáng thức dậy. Mưa khẽ len qua mắt, môi miệng - giọt mưa ngọt hơn khi trong lòng cảm thấy vui lạ, mưa lại khẽ hôn lên má và tôi đưa tay lau vội kẻo ai đó trông thấy hiểu nhầm tôi đang khóc thì rắc rối …

Mưa đến với tôi nhẹ nhàng như làn gió, ấm áp như hơi ấm của mẹ thường ôm, cảm giác an toàn như sự che chở của ba. Mưa cất tiếng bằng những hạt nước vỗ nhẹ vào mái tôn của trường, dịu dịu êm êm đưa tôi vào giấc ngủ bay bổng với những câu chuyện cổ tích mà bà tôi vẫn thường kể. Mưa lấp đầy ký ức tuổi thơ của tôi, gợi lại hình ảnh tôi tung tăng với bọn nhóc trong xóm, chúng tôi vẫn hay chạy ra ngoài đường mỗi khi trời đổ mưa, hứng lấy từng giọt, từng giọt rồi cả cơn mưa đổ ập lên đầu tôi, trắng xóa cả một góc phố…

Mưa Nguyễn Khuyến đã làm dịu êm tâm hồn tôi sau một thời gian miệt mài đèn sách. Mưa khẽ “chạm” vào tôi  khi đến  lớp sáng nay, làm tôi quên nói chuyện cùng bạn bè để quay sang ngắm mưa… Lần đầu tiên từ khi bước vào ngôi trường này, tôi thấy mưa thật đẹp. Mưa đẹp hơn khi mưa vương lên những búp xanh mơn mởn của những cây non, bên cạnh cổ thụ già trước trường. Cảnh vật thật tràn đầy sức sống Tôi cảm thấy cuộc đời này thật tuyệt khi có mưa, dù có những lúc mưa khiến ta buồn …

Mưa lặng lẽ đến rồi đi. Tâm hồn tôi đang bận rộn với việc thi cử. Theo thời gian,  mưa đi ngang qua làm tôi bớt bối rối hơn... Những cơn mưa Nguyễn Khuyến bất chợt làm vơi đi những căng thẳng trong học tập, những suy nghĩ vu vơ, làm sống lại những hoài niệm trong ký ức…

Mưa mở ra một chân trời mới…, một chân trời ửng hồng với sắc nắng tươi đang trải dài trên những hàng gạch…Một con đường thênh thang đang đưa chúng tôi đến bến bờ tương lai cổng trường đại học mà chúng tôi hằng khao khát…

2009-2010

Trần Thủy Ngọc Thúy – 11E6

    GV đăng nhập xem TKB

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    HS đăng nhập xem điểm

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    Dạy và học Online

    Tuyển dụng nhân sự

    Bản đồ vị trí

    Bản đồ vị trí

    Thống kê truy cập

    • Đang truy cập: 9
    • Hôm nay: 9,141
    • Hôm qua: 9,848
    • Tuần này: 38,367
    • Tuần trước: 31,922
    • Tháng này: 25,383
    • Tháng trước: 120,115
    • Tổng cộng: 2,551,867

    Liên kết website

    Top