Kỷ yếu - tập san

Đôi mắt

Đôi mắt

Administrator
Cuộc sống là một hành trình dài mà mỗi người đều phải trải nghiệm. Trên đường đời, ta chập chững những bước đầu tiên đầy vấp váp và khó nhọc, bước tiếp theo có thể rắn rỏi hơn nhưng lại chứa đựng những thách thức khó khăn…

Có những lúc mặt đường là đất thịt phẳng lì, đôi khi là cát vàng êm ả nhẹ nhàng nâng bước… lắm lúc đó những hòm đá chởm và sắc, những chiếc gai nhọn hoắt chực chờ khứa nát đôi chân. Lạ thay, thật phẳng lặng nhưng ta không thể bước tiếp được nữa: dòng sông xuất hiện có thể nông hoặc sâu nhưng dù sao đi nữa bạn vẫn không thể tự mình vượt qua. Nhất thiết phải có người xây cầu hoặc chèo đò hay chí ít là dạy ta bơi… Không ai khác ngoài cha bằng tất cả vốn sống và khối óc đã trang bị cho con những hành trang cần thiết, luôn đứng phía sau dõi mắt theo và dang rộng vòng tay che chở cho con vào đúng những lúc cần thiết nhất.


Sinh ra trong thời đạn pháo, chiến tranh suýt cướp đi chân phải của cha tôi khi vừa lên sáu. Tuy cứu chữa được nhưng nó hãy còn lại tỳ vết, xương mảnh đi và buốt lúc trở trời nhưng vẫn không làm cha nao lòng. Khi đất nước thống nhất, gia đình nghèo lại đông anh em nên cha tôi đã nghỉ học phụ giúp ông bà nội chăm lo cho các cô, chú ăn học. từ hai bàn tay trắng, cha đã lao động không mệt mỏi: ban ngày thì cuốc đất, lên liếp trồng cây, buổi tối thì chong đèn vét mương, đào ao nuôi cá, dẫn nước vào đồng ruộng tưới tiêu; hết làm vườn lại chuyển sang làm ruộng: nhổ bông cỏ, bón phân, gặt lúa, phơi lúa, gieo hạt…xong vụ lúa lại quay trở về với vườn tược. Ngày qua ngày, cuộc sống dần trở nên dễ thở hơn.



Tôi lớn lên cùng cỏ cây sông nước với những buổi sớm hôm ra đồng cùng cha khi lá lúa còn ướt đẫm sương đêm, với những buổi trưa oi ả được làm dịu đi nhờ ngụm nước dừa thơm mát ngọt lành, những buổi chiều inh ỏi tiếng cúm núm vang vọng cả một vùng trời... Cha đã dạy cho tôi sống phải biết lao động, biết quý trọng giọt mồ hôi đã rơi để có được cơm thơm dẻo, quả ngọt lành; phải biết hiếu thảo, biết yêu thương…Từ tấm bé, mỗi lần tôi chơi đùa bị vấp ngã tuyệt nhiên cha sẽ không bao giờ vồn vã, xoa tay và đỡ dậy hỏi han…như người khác vẫn thường làm; cha chi lẳng lặng đứng nhìn tôi tự đứng dậy và không cho phép tôi khóc. Bởi lẽ, đó là lỗi do bản thân tự bất cẩn gây ra, phải biết cứng rắn tự đứng lên sau mỗi sai lầm và rút kinh nghiệm để lần sau không tái phạm nữa. Trong cuộc đời ai rồi cũng vấp ngã nhưng điều quan trọng là bạn đã đứng lên từ chỗ vấp ngã như thế nào? Cha đã dạy tôi phải biết tự lập.

Tôi là đứa trẻ rất hay nghịch phá và thích leo trèo. Trong vườn: cây ổi ngày nào da xù xì giờ đã trơn láng, cây sầu riêng thì gãy nhánh và rơi cả trái to đùng làm chân tôi rớm máu… Quen thói, tôi đã hái quả lồng mứt của bà hàng xóm bên cạnh và bị cha bắt gặp. Hiển nhiên tôi bị phạt: đứng vòng tay nhìn vào “ chiếm lợi phẩm”. Một quả lồng mứt không đáng là bao nhưng không thuộc quyền sở hữu của mình; như vậy là hái trộm, là không trung thực sẽ bị khinh rẻ! Da ổi sần sùi nhưng theo thời gian dần trơn láng, quả sầu riêng rơi vào chân thì rất đau và chảy máu nhưng vết thương rồi cũng phai mờ… Tại sao quả lồng mứt nhỏ xíu này lại không thể biến mất cùng lỗi lầm của tôi? Tôi cảm thấy rất ân hận về việc đã làm. Nhưng mọi thứ giờ đây đã muộn màng. Tôi thầm ước: phải chi tôi đừng hái, phải chi tôi biết nghĩ đến hậu quả, phải chi… phải chi thời gian quay ngược lại! Nhưng thực tại vẫn là thực tại và cha đã dạy tôi cần thành thật, phải chín chắn.

Mỗi lần tôi phạm phải lỗi lầm, cha đều rất nghiêm khắc trách phạt và phạt rất nặng, thậm chí là đòn roi nếu lỗi quá nghiêm trọng. Nhưng tôi nào biết sau mỗi lần trách phạt là lòng cha đau nhói, mắt xa xăm, khói thuốc cứ đua nhau lan tỏa vào khoảng không gian tối đen, mênh mông và vô định…


Cha đang cảm lạnh. Tôi thì đi học xa nhà và bị bệnh. Lúc đó bất kể đến sức khỏe của bản thân, cha cố vượt qua mệt mỏi, choàng dậy đi thăm tôi. Tuy không nói ra nhưng sắc mặt thì biểu thị sự lo lắng đế rõ. Mấy ngày liền tôi ốm là mấy ngày liền cha không ngủ. Hồi phục sau cơn bệnh, tôi chợt thấy cha thật khác: gầy đi, da tái, mắt trũng sâu, thâm đen… và tóc điểm vài sợi bạc.


Ngày tôi đi thi đại học, trời mưa rất to và mãi không dứt. Cha vô cùng lo lắng: sợ trời mưa làm đường khó đi, sợ mưa ướt làm tôi bị ốm rồi làm bài không tốt thì phí 12 năm đèn sách… bao nhiêu nỗi niềm vu vơ cứ bám riết và choán đầy tâm trí; đôi mắt đăm chiêu. Tôi tự hứa với mình phải làm thật tốt, phải thi đậu. Nhưng tôi thật sự sốc vì đã không làm tốt ngay từ môn đầu tiên. Nghĩ đến ánh mắt đầy hy vọng của cha, cổ họng tôi nghẹn ứ và đắng ngắt đến không nói nên lời. Những ngày chờ kết quả là những ngày tôi thấp thỏm, lo âu. Tôi biết bản thân mình lo một nhưng cha thì lo đến mười; mặc nhiên, không bao giờ cha nói ra vì sợ làm tôi buồn và thêm áp lực. Trong đêm, ánh mắt cha hoang mang đến tột độ theo từng vòng, từng vòng khói thuốc tan biến vào bóng đêm. Kết quả đã có, tôi và cha đều thở phào nhẹ nhõm: tôi vừa đủ điểm đậu! Đêm đầu tiên sau gần một tháng liền thao thức, cha đã có một giấc ngủ ngon. Tôi phát hiện tóc cha lại thêm nhiều sợi bạc. Ngày tiễn tôi lên xe đi thành phố học, mắt cha thoáng buồn.

Để có đủ tiền cho tôi trang trải việc học, cha phải làm việc nhiều hơn đồng thời tiết kiệm hơn. Bao lúa mới nặng oằn vai cha cố vác, giọt mồ hôi lại đổ nhiều hơn trên thửa ruộng mảnh vườn. Bữa cơm nhà đạm bạc chỉ với vài con cá rô kho mà mấy ngày liền chỉ cạn nước. Đôi mắt hằn vết chân chim. Cuộc đời cha có lẽ quá vất vả nên cha muốn con cầm viết thay vì cầm cuốc đến chai sần. Học vấn tuy không phải là con đường duy nhất nhưng nó lại là con đường ngắn nhất và dễ đi nhất.

Con cảm thấy mình thật tệ vì những kết quả không tốt vừa qua. Con sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để làm cha vui lòng. Trên những bước đường sắp tới, có thể con lại ngã, lại giẫm lên đá nhọn và cần vượt qua sông nhưng con luôn vững tin rằng cha luôn đứng ở phía sau con, dõi mắt nhìn con đứng lên bước tiếp những bước đi đầy mạnh mẽ và vững vàng hơn xưa,…để rồi ánh mắt ấy lại rạng ngời. Con yêu cha nhiều lắm!


Tác giả: Nguyễn Minh Tuyên
Nguồn: netbuttrian.vn

    GV đăng nhập xem TKB

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    HS đăng nhập xem điểm

    Tài khoản:
    Mật khẩu:

    Hướng dẫn đăng nhập

    Dạy và học Online

    Tuyển dụng nhân sự

    Bản đồ vị trí

    Bản đồ vị trí

    Thống kê truy cập

    • Đang truy cập: 17
    • Hôm nay: 3,141
    • Hôm qua: 3,864
    • Tuần này: 23,382
    • Tuần trước: 26,141
    • Tháng này: 106,714
    • Tháng trước: 349,187
    • Tổng cộng: 3,456,792

    Liên kết website

    Top