Mẹ

 

Con thầm đi cho hết sáu chiều xa
Ngày thứ bảy đưa con về với mẹ
Không thể có buổi chiều nào đẹp thế
Không thể còn con đường nào dài hơn.

 

Bếp lửa hồng. Phơn phớt mảnh trăng non
Hoa tra rụng vào hoàng hôn lặng lẽ
Cây xao xác phủ chiều lên dáng mẹ
Bầy ve trong vòm đêm tím thẫm đón con về.

 

Nước đã đầy chum nước kể con nghe
Ngọn lửa đỏ như chưa bao giờ đỏ
Ráng trời hồng. Vườn rau xao xác gió
Mỗi chiều hôm.
Da diết mỗi chiều hôm.

 

Chim sẻ nhìn sợi tóc bạc đầu tiên
Mẹ đi qua cả mùa hè ngơ ngác
Những nếp mờ giống như là sự thật
Mẹ của con - không, truyền thuyết nửa đời người.

 

Những giấc mơ - con của mẹ - mặt trời
Chiều thứ bẩy - đường xa - về với mẹ
Hoa tra vẫn rụng vàng sân lặng lẽ
Bầy ve
Chớm mùa thu
khô rạc nửa thân mình.

 

Đặng Anh Dũng